Ph¨¢p Luân Đại Ph¨¢p,
một c¨¢i nh¨¬n lịch sử (*)

 

Ph¨¢p Luân Công (hoặc Ph¨¢p Luân Đại Ph¨¢p) l¨¤ một môn luyện tập dựa tr¨ºn nguy¨ºn lý Chân Thiện Nhẫn, c¨® nguồn gốc nơi văn h¨®a truyền thống Trung Quốc từ xa xưa.

 

Mục ti¨ºu trước nhất của Ph¨¢p Luân Công l¨¤ gi¨²p c¨¢c học vi¨ºn tu luyện, tức l¨¤ ph¨¢t triển v¨¤ tịnh ho¨¢ t¨ªnh chất căn bản của tâm tr¨ª con người, c¨°n gọi l¨¤ nâng cao tâm t¨ªnh. Họ nâng cao tâm t¨ªnh dựa tr¨ºn nguy¨ºn lý tối cao của vũ trụ l¨¤ Chân Thiện Nhẫn v¨¤ cố gắng l¨¤m người tốt về mọi mặt. Không cãi lộn, không chửi mắng, không bạo lực, không ngừng buông bỏ những tâm như tâm tật đố, tâm tranh đấu, tâm tư lợi, tham v¨¤ dục; bằng những c¨¢ch ấy c¨¢c học vi¨ºn c¨® thể nâng cao tâm linh của m¨¬nh. Bằng c¨¢ch ấy, nhiều học vi¨ºn c¨® thể giải tỏa căn thẳng v¨¤ lo lắng, v¨¤ đạt được sự an b¨¬nh trong tâm thức. C¨® rất nhiều ghi nhận về tiến bộ của họ trong quan hệ tại gia đ¨¬nh cũng như nơi công sở. Môi trường chung quanh họ trở n¨ºn an tĩnh hơn, h¨¤i ho¨¤ hơn. Sức khỏe cơ thể cũng được đề cao qua một loạt những b¨¤i tập động t¨¢c nhẹ nh¨¤ng v¨¤ thiền định. Môn tập luyện y¨ºn h¨°a n¨¤y không c¨® li¨ºn hệ với tôn gi¨¢o hay tổ chức ch¨ªnh trị n¨¤o cả. N¨® l¨¤ một con đường c¨¢ nhân tự thăng hoa ch¨ªnh m¨¬nh.

 

Ph¨¢p Luân Công được Ông Lý Hồng Ch¨ª giới thiệu ra công ch¨²ng, bắt đầu từ th¨¢ng 5, năm 1992 tại Trung Quốc. Bấy giờ, Ông được nhiều tổ chức kh¨ª công mời đến thuyết giảng ở hầu hết c¨¢c th¨¤nh phố lớn. Quyển s¨¢ch ch¨ªnh của Ph¨¢p Luân Công, cuốn Chuyển Ph¨¢p Luân, ch¨ªnh l¨¤ ch¨¦p lại từ những b¨¤i giảng ấy. Ngay trong hai năm đầu giảng dạy, Ph¨¢p Luân Công đã trở n¨ºn rất phổ biến tại Trung Quốc. V¨¤o cuối thời đ¨®, mỗi buổi thuyết tr¨¬nh c¨® đến bốn hay năm ngh¨¬n người tham dự.

 

Ch¨ªnh quyền Trung Quốc đã đề cao khuyến kh¨ªch dân ch¨²ng học Ph¨¢p Luân Công. Những ai tập luyện đều vui sống v¨¤ khỏe mạnh hơn, tiết kiệm cho quốc gia h¨¤ng tỉ nhân dân tệ tiền thuốc men h¨¤ng năm. Công An v¨¤ c¨¢c ng¨¤nh li¨ºn quan đều nh¨¬n nhận Ph¨¢p Luân Công bởi v¨¬ Ph¨¢p Luân Công khuyến Thiện v¨¤ dạy con người h¨¤nh xử vô tư lợi. Tại Hội Sức Khỏe Đông Phương năm 1993 ở Bắc Kinh, Ph¨¢p Luân Công vinh dự được nhiều giải thưởng, kể cả giải cao nhất Giải thưởng l¨¤m th¨²c đẩy tiến bộ khoa học. Ông Lý Hồng Ch¨ª được tặng danh hiệu Thầy Kh¨ª Công được quần ch¨²ng hoan ngh¨ºnh nhất.

 

Đến nay, Ph¨¢p Luân Công đã c¨® mặt tr¨ºn 60 quốc gia; nhiều người c¨´ng gia đ¨¬nh v¨¤ cộng đồng họ được hưởng rất nhiều lợi ¨ªch từ môn n¨¤y. V¨¤ Ông Lý Hồng Ch¨ª c¨® uy t¨ªn lớn trong cộng đồng quốc tế từ c¨¢c ch¨ªnh phủ cho đến c¨¢c cơ quan phi ch¨ªnh phủ; Ông đã được hai lần đề cử cho giải Nobel H¨°a B¨¬nh năm 2000 v¨¤ 2001.

 

[Ghi ch¨² tr¨ºn băng h¨¬nh: Canada, Anh Quốc, Ш¤i Loan, Bắc Âu, Tân Tây Lan]

 

¡°Vắt kiệt t¨¤i lực, bôi nhọ thanh danh, ti¨ºu diệt thể x¨¢c¡±

 

Ph¨¢p Luân Công c¨¤ng phổ biến, th¨¬ nỗi sợ hãi vô cớ của chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân c¨¤ng gia tăng. Theo điều tra của ch¨ªnh phủ năm 1998, số học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công tối thiểu l¨¤ 70 triệu, trong khi 𨮠số đảng vi¨ºn chỉ l¨¤ 60 triệu. Hơn nữa nhiều đảng vi¨ºn cũng hiểu biết về Ph¨¢p Luân Công v¨¤ c¨´ng tập luyện với gia đ¨¬nh.

 

Đối với chế độ Giang Trạch Dân, những con số ấy đã l¨¤m họ cảnh gi¨¢c. Đầu năm 1996, quyển s¨¢ch Chuyển Ph¨¢p Luân đã được B¨¢o Tuổi Trẻ Bắc Kinh xếp hạng l¨¤ một trong 10 cuốn s¨¢ch b¨¢n chạy nhất Trung quốc; v¨¤ ch¨ªnh phủ đã cấm lưu h¨¤nh cuốn s¨¢ch n¨¤y ngay trong năm đ¨®.

 

Tiếp theo l¨¤ h¨¤ng loạt điều tra v¨¤ c¨¢o trạng. Nhiều học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công cũng như điểm tập luyện tập thể bị cảnh s¨¢t gi¨¢m s¨¢t. Ở một v¨¤i v¨´ng, cảnh s¨¢t cản trở thẳng tay những hoạt động của Ph¨¢p Luân Công.

 

Th¨¢ng 4, năm 1999, một b¨¤i b¨¢o tho¨¢ mạ đặc biệt nặng nề được Cao đẳng Sư phạm Thi¨ºn Tân đăng tải. Nhiều học vi¨ºn đã đến nh¨¤ xuất bản v¨¤ c¨¢c trung tâm kh¨¢c ở Thi¨ºn Tân để l¨¤m s¨¢ng tỏ sự việc theo đ¨²ng luật ph¨¢p nh¨¤ nước. Họ đều an h¨°a, lý tr¨ª v¨¤ hợp ph¨¢p, nhưng Công An đã điều động đội cảnh s¨¢t chống bạo động đến xử lý. Nhiều học vi¨ºn bị đ¨¢nh đập v¨¤ bị thương; 45 học vi¨ºn bị bắt giữ. Những học vi¨ºn kh¨¢c khi tới c¨¢c cơ quan địa phương để đề nghị thả người, th¨¬ được trả lời rằng phải l¨ºn Bắc Kinh để kh¨¢ng nghị.

 

Ng¨¤y 25 th¨¢ng 4, năm 1999, khoảng mười ngh¨¬n người đến kh¨¢ng nghị tại Trung Nam Hải, đây l¨¤ trung ương của ch¨ªnh phủ. Ш¢m đông y¨ºn h¨°a v¨¤ trật tự, im lặng chờ đợi đưa đơn thỉnh nguyện cho người c¨® tr¨¢ch nhiệm. Cuối c¨´ng, ông thủ tướng tiếp kiến v¨¤ gặp mặt c¨¢c học vi¨ºn. Vấn đề được giải quyết ôn h¨°a v¨¤ thỏa đ¨¢ng. C¨¢c quốc gia tây phương đã khen ngợi cả đôi b¨ºn trước sự ho¨¤ giải t¨ªch cực như vậy.

 

[Ghi ch¨² tr¨ºn băng h¨¬nh: T¨¤i liệu từ truyền h¨¬nh Trung Quốc; ng¨¤y 25 th¨¢ng Tư, 1999]

 

Tuy nhi¨ºn chủ tịch Giang Trạch Dân lại thấy e sợ trước sự việc ấy. Ba th¨¢ng sau, ng¨¤y 20 th¨¢ng 7, ông ta ra lệnh cấm luyện tập Ph¨¢p Luân Công tr¨ºn to¨¤n quốc v¨¤ bắt đầu một cuộc đ¨¤n ¨¢p c¨¤ng ng¨¤y c¨¤ng leo thang cho đến trở th¨¤nh một chiến dịch khủng bố bạo t¨¤n.

 

Ch¨ªnh phủ đã th¨¤nh lập một cơ quan v¨¤o ng¨¤y 10 th¨¢ng 6, năm 1999, với nhiệm vụ chỉ huy to¨¤n thể cuộc khủng bố, v¨¬ vậy n¨® c¨°n được gọi l¨¤ Ph¨°ng 610. Giống như Gestapo của ph¨¢t x¨ªt Đức, n¨® độc lập v¨¤ c¨® luật ri¨ºng. Cho đến hôm nay, những chỉ thị ph¨¢t x¨ªt của 610 như ¡°Vắt kiệt t¨¤i lực, bôi nhọ thanh danh, ti¨ºu diệt thể x¨¢c¡± vẫn được triển khai nhắm v¨¤o c¨¢c học vi¨ºn.

 

Nhiều đ¨°n tra tấn man rợ đã được cưỡng chế l¨ºn c¨¢c học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công, dẫn đến h¨¤ng trăm người chết. T¨ªnh đến th¨¢ng 7, năm 2003, những nguồn tin b¨ºn ngo¨¤i đã kiểm chứng c¨® 760 ca tử vong, tuy vậy nguồn tin trong nước ước t¨ªnh con số 𨮠hơn 2000 người. Hằng trăm học vi¨ºn bị kết ¨¢n t¨´ bất hợp ph¨¢p không qua phi¨ºn t¨°a hợp lệ, v¨¤ hằng chục ng¨¤n người bị giam giữ trong c¨¢c nh¨¤ thương tâm thần, c¨¢c trại cưỡng bức lao động v¨¤ c¨¢c nh¨¤ giam. Vô số học vi¨ºn mất đi bạn b¨¨, gia đ¨¬nh, công việc, v¨¤ nh¨¤ cửa của họ. Thân nhân, bạn học v¨¤ đồng nghiệp cũng bị li¨ºn lụy v¨¤ trừng phạt chỉ v¨¬ c¨® li¨ºn hệ với học vi¨ºn Ph¨¢p luân Công.

 

¡°Tử vong cũng t¨ªnh l¨¤ tự tử v¨¤ cần hoả thi¨ºu ngay¡±

 

C¨¢c cơ quan thông tin nh¨¤ nước l¨¤ công cụ h¨¤ng đầu để ch¨ªnh phủ triển khai chiến dịch bôi nhọ Ph¨¢p Luân Công. Ch¨ªnh quyền thường xuy¨ºn bịa đặt những tin tức vu không hãm Ph¨¢p Luân Công v¨¤ học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công. Họ d¨´ng c¨¢c phương tiện truyền thông để quảng b¨¢ dân ch¨²ng khắp trong ngo¨¤i nước. Một v¨ª dụ điển h¨¬nh đã được tuy¨ºn truyền rộng rãi nhất l¨¤ c¨¢i gọi l¨¤ ¡°tự thi¨ºu tại quảng trường Thi¨ºn An Môn¡± ng¨¤y 23 th¨¢ng Gi¨ºng, năm 2001. Trong vụ ấy, c¨® năm người được b¨¢o c¨¢o l¨¤ tự thi¨ºu. C¨¢c h¨¬nh ảnh nhanh ch¨®ng được quảng b¨¢ rầm rộ tr¨ºn c¨¢c k¨ºnh thông tin của nh¨¤ nước, n¨®i rằng 𨮠l¨¤ những học vi¨ºn Ph¨¢p luân Công.

 

C¨® rất nhiều điểm đ¨¢ng ngờ trong băng h¨¬nh sự kiện n¨¤y. V¨ª dụ: một vi¨ºn cảnh s¨¢t đứng ngay sau lưng nạn nhân Vương Tiến Đông c¨® vẻ như đang chờ đợi một dấu hiệu của nạn nhân trước khi xử dụng tấm vải tr¨ºn tay để dập lửa. C¨¤ng đ¨¢ng ngờ hơn, chiếc chai nhựa mầu xanh đặt trong l¨°ng của nạn nhân vốn đựng xăng nhưng không hề ph¨¢t nổ hoặc ch¨¢y. (**)

 

Một đoạn băng kh¨¢c đã chứng minh rõ rằng l¨¤ ngọn lửa tr¨ºn cô Lưu Xuân Linh, người tử nạn trong vụ tự thi¨ºu n¨¤y đã được dập tắt. Nhưng sau 𨮠cô đã quị trước c¨² đập mạnh v¨¤o đầu từ một người mặc ¨¢o c¨¢n bộ. Trong đoạn phim, ch¨²ng ta c¨® thể thấy rõ r¨¤ng c¨® một vật h¨¬nh cây gậy đã văng l¨ºn khỏi cổ sau gấy của cô. N¨® bay ngược d¨°ng phun từ b¨¬nh cứu hoả. Cô đã ngã ngay lập tức. Phân t¨ªch n¨¤y cho thấy nạn nhân đã không hề chết v¨¬ bỏng theo như tuy¨ºn truyền của ch¨ªnh phủ.

 

Sau khi c¨¢c phân t¨ªch vi¨ºn công bố ra nhiều điểm nghi vấn như vậy, c¨¢c cơ quan thông tấn Trung Quốc liền cắt bỏ c¨¢c đoạn sơ hở 𨮠trong những lần truyền tin sau n¨¤y. D¨´ sao di nữa, Văn ph¨°ng Ph¨¢t triển Gi¨¢o dục Quốc tế đã n¨ºu rõ trong b¨¢o c¨¢o của m¨¬nh tại Li¨ºn Hiệp Quốc:

 

¡°Sau khi xem băng h¨¬nh về sự kiện n¨¤y, ch¨²ng tôi đã đi đến kết luận rằng l¨¤ sự việc bịa đặt của ch¨ªnh phủ Trung Quốc. Ch¨²ng tôi c¨® những bản sao của cuộn băng thâu h¨¬nh để phân phối.¡±

 

Một thủ đoạn nữa được triển khai gần đây trong chuyến công du Châu Âu của chủ tịch Giang Trạch Dân năm 2002 đã chứng tỏ rằng cuộc khủng bố đã lan ra cả nước ngo¨¤i. Họ đưa một quyển sổ đen đến giới chức xứ Băng Đảo Iceland ngay trước khi Giang Trạch Dân đến xứ n¨¤y. Sổ đen l¨¤ danh s¨¢ch t¨ºn c¨¢c học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công. Kết quả l¨¤ nhiều người bị bắt giữ ngay khi họ vừa đến Băng Đảo. Nhiều người kh¨¢c đã bị cấm không cho đ¨¢p m¨¢y bay từ c¨¢c th¨¤nh phố ở Âu châu, Bắc Mỹ v¨¤ Úc châu. Dân ch¨²ng xứ Băng Đão rất bất mãn v¨¤ đã l¨ºn tiếng phản đối thủ đoạn n¨¤y của Trung quốc. Ngay khi giới lãnh đạo xứ Băng Đảo hiểu ra sự thực Ph¨¢p Luân Công v¨¤ cuộc khủng bố, họ liền bãi bỏ lệnh cấm, v¨¤ thả những người bị bắt.

 

Sổ đen cũng được đưa đến c¨¢c giới chức Hồng Kông khi Giang Trạch Dân đến 𨮠dự lễ kỷ niệm 5 năm Hồng Kông trả về Trung Quốc. Nhiều học vi¨ºn từ khắp thế giới đã bị chặn lại không cho nhập cảnh, nhiều người kh¨¢c bị bắt giữ. C¨® người c¨°n bị thảy v¨¤o trong bọc v¨¤ bị đ¨¢nh đập, v¨¤ một số người kh¨¢c bị cột v¨¤o ghế xếp v¨¤ bọc trong bao bố để che đậy khỏi tầm mắt công ch¨²ng.

 

Ch¨ªnh phủ, bằng mọi gi¨¢, ngăn chận tất cả sự thật về tra tấn v¨¤ giết hại học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công không cho người dân Trung quốc biết. Tại Hoa lục, c¨¢c thông t¨ªn vi¨ºn ngoại quốc, kể cả ký giả đ¨¤i CNN đã từng bị tịch thu m¨¢y chụp h¨¬nh c¨´ng phim ảnh. Không một cơ quan trung lập n¨¤o được ph¨¦p điều tra. Ch¨ªnh phủ chặn đứng c¨¢c luồng tin về Ph¨¢p Luân Công tr¨ºn Internet, truyền h¨¬nh c¨¢p v¨¤ vệ tinh. Gia đ¨¬nh c¨¢c học vi¨ºn phải chịu ¨¢p lực nặng nề bắt buộc giữ im lặng. Họ bị hăm dọa, lừa gạt v¨¤ bị thường đ¨¢nh đập. Thi h¨¤i của học vi¨ºn bị tra tấn đến chết không được trả về cho thân nhân m¨¤ bị hoả thi¨ºu ngay tại chỗ. C¨¢c giới chức đã nhận được lệnh l¨¤ ¡°Tử vong cũng t¨ªnh l¨¤ tự tử, v¨¤ cần hoả thi¨ºu ngay.¡±

 

Kết quả l¨¤ nhiều công dân tại Trung quốc không biết g¨¬ về những sự việc đang xảy ra ngay tại đất nước m¨¬nh. C¨°n những ai biết chuyện, th¨¬ phần đông không muốn d¨ªnh l¨ªu v¨¤o v¨¬ sợ li¨ºn lụy. Ở ngoại quốc, tr¨¢i lại, dân ch¨²ng to¨¤n thế giới đang nỗ lực để cho cộng đồng quốc tế hiểu rõ sự thật t¨¤n nhẫn đ¨®.

 

Học vi¨ºn Ph¨¢p Luân Công l¨¤ người tốt, họ tin v¨¤o nguy¨ºn lý căn bản chỉ đạo cho nhân loại; 𨮠l¨¤ Chân Thiện Nhẫn. Họ l¨¤ những b¨¤ mẹ, những người cha, gi¨¢o vi¨ºn, nghệ sỹ, nông dân, công nhân, học sinh hay b¨¢c sỹ, họ từ mọi th¨¤nh phần xã hội. Tội ¨¢c đối với người tốt như vậy cần phải được đưa ra ¨¢nh s¨¢ng. Bằng nỗ lực hợp t¨¢c cho đến khi đạt được mục đ¨ªch n¨¤y, những người dân lương tri khắp ho¨¤n cầu sẽ c¨® thể đưa công lý v¨¤ ho¨¤ b¨¬nh đến cho nhân loại.

 

[Ghi ch¨² tr¨ºn băng h¨¬nh: Ph¨¢p Luân Đại Ph¨¢p. Chân Thiện Nhẫn]

 

¡õ

 

Ghi ch¨²:

 

(*) Hiện nay người ta c¨® lối đặt ti¨ºu đề như vậy. Thay v¨¬ viết xuôi một c¨¢i nh¨¬n lịch sử về Ph¨¢p Luân Đại Ph¨¢p, người ta viết Ph¨¢p Luân Đại Ph¨¢p, một c¨¢i nh¨¬n lịch sử. C¨¢c chữ viết nghi¨ºng c¨® thể cần đọc nhấn mạnh một tý.